
Fecha de emisión: 28.10.2021
Idioma de la canción: vietnamita
Tích Tịch Tình Tan(original) |
Vào «ngày mưa» tháng 7 chút kí ức không nở quên |
Thả khói vào làn mây mong cho trời kia xanh lại |
«Ngọn cỏ ven đường» giờ chỉ còn vài nhánh hoa dại |
Và «bài hát xưa cũ» ngày nào liệu vẫn còn bên tai? |
Gửi vào «mây hồng» trên «sân thượng» còn lộng gió |
Giữ «giấc mộng đỏ» hơi ấm đó còn sau lưng? |
Trả về bức thư «cafe thành phố» còn trông |
Rồi «hành lang» còn đó chẳng đi về giờ đóng rong |
Bước dưới trời mưa «mái hiên nhà» không che hết |
Cũng chả cần có ô «đưa tay lên» mưa tạnh hết |
Những «ngày trời lạnh» chỉ cần môi là đủ rồi |
Chẳng cần đắp thêm chăn mỗi «chiếc áo» kia ấm thôi! |
Bảo rằng mình phải say nhưng cơn say nào cho đủ |
Trân trọng quá khứ giúp hiện tại tạo tương lai |
Bỏ lại tất cả trái tim này sẽ thương ai? |
Chuyện tình ta vỡ đôi nhưng lòng ai vấn vương không đành |
Lòng đâu muốn cách xa ta ngồi khâu vết thương chưa lành |
Ngoài trời kia đổ mưa vẫn còn ta nhớ nhung một người |
Ngàn trùng mây vương vấn đôi nơi nhớ cung phím buông tích tịch tình tang |
Vội vàng về chốn cũ nhưng đã vắng bóng hình ai |
Bức tranh đã nhạt màu chứ không hẳn là tình phai |
Và hàng ghế đã cũ vẫn giữ nguyên không khoảng cách |
Tình yêu kìa không vỡ chỉ chúng ta là rạn nứt |
Trời chỉ phủ mây xám nhưng mưa đã lăn trên đôi mắt |
Bóng hình ai vẫn đẹp cùng áo dài trắng tinh khôi thật |
Bãi cỏ kia xanh ngát nhưng vẫn không thể nở hoa |
Đã quặng thắc trong tim nhưng vẫn không thể thở ra |
Khung cảnh không còn đẹp không còn sắc của ngày xưa |
Cuốn nhật kí không ghi chép, không còn ô vào ngày mưa |
Chọn rời xa cô đơn chỉ ôm hoài những kỉ niệm |
Không còn phải mạnh mẽ để cố giữ được sĩ diện |
Tương lai thì chưa rõ nhưng hiện tại không hồi kết |
Chưa được nửa quảng đường nhưng đôi chân đã vội mệt |
Khoảng cách giữa trắng và đen không hòa hợp dù có mong |
Dù có tương trợ lẫn nhau, thứ ta nhìn thấy vẫn số không |
Mặc kể cả thân xác Trái tim ta cũng tan nát |
Dặn lòng mình không buông Không buồn cũng không đau |
Những gì còn vương lại Cũng không còn phía sau |
Thứ còn lại là ngân hà chẳng còn một vì sao |
Ta như kẻ vô hình |
Người đến chẳng vô tình |
Người đi không vô ý |
(Đoạn đường từng sải bước đối với ta giờ vô vị) x2 |
(traducción) |
En el «día lluvioso» de julio, algunos recuerdos no florecen y se olvidan |
Dejando humo en las nubes, espero que el cielo vuelva a ser azul |
A la «hierba de la carretera» ahora solo le quedan unas pocas flores silvestres |
¿Y las «viejas canciones» seguirán en mis oídos? |
Enviado a las «nubes rosadas» en la «terraza» todavía ventosa |
¿Mantener ese cálido «sueño rojo» aún atrás? |
Devolver la carta «city cafe» aún en pie |
Entonces el «pasillo» seguía ahí y no volvió a la hora de cierre |
Caminando bajo la lluvia, los «aleros» no están completamente cubiertos |
No hay necesidad de un paraguas para detener la lluvia |
En los «días fríos», basta con los labios |
¡No hay necesidad de añadir una manta para mantener caliente el otro «abrigo»! |
Dime que me tengo que emborrachar, pero que borrachera es suficiente |
Apreciar el pasado ayuda al presente a crear el futuro |
¿Dejar todo este corazón amará a quién? |
Nuestra historia de amor se partió en dos, pero el corazón de nadie quedó enredado |
El corazón no quiere estar lejos saboreando la herida que aún no cicatriza |
Está lloviendo a cántaros afuera, todavía extraño a alguien |
Miles de nubes se demoran en el lugar donde recuerdas la llave para soltar el amor de luto |
Corriendo de regreso al viejo lugar pero no falta nadie |
La imagen se ha desvanecido, pero no es realmente amor |
Y la vieja fila de asientos sigue siendo la misma |
El amor no está roto, solo nosotros estamos rotos. |
El cielo solo estaba cubierto de nubes grises pero la lluvia ya rodaba en mis ojos |
La silueta de quién sigue siendo hermosa con un blanco puro ao dai |
La hierba es verde pero aún no puede florecer. |
Me he preguntado en mi corazón pero todavía no puedo respirar |
El paisaje ya no es hermoso sin el color del pasado |
Un diario sin notas, sin paraguas en un día lluvioso |
Elige mantenerte alejado de la soledad, solo aférrate a los recuerdos. |
Ya no tienes que ser fuerte para mantener la cara en alto |
El futuro es desconocido pero el presente no ha terminado |
No es ni la mitad del camino, pero mis piernas ya están cansadas. |
La brecha entre el blanco y el negro no armoniza aunque lo desees. |
Incluso si nos apoyamos, lo que vemos sigue siendo cero |
Incluso mi cuerpo está roto |
Ordena a mi corazón que no te suelte Sin tristeza ni dolor |
Lo que queda tampoco se queda atrás |
Lo que queda es una galaxia sin estrella. |
Me gusta un hombre invisible |
La gente no viene por accidente. |
Las personas que caminan no son involuntarias. |
(Paso a paso para mí ahora es insípido) x2 |