| Dấu chân lạ bước sang phố đông người
|
| Đi về đâu để ta thấy bình yên, thấy thản nhiên
|
| Cho em được mơ về một nơi có anh
|
| Nơi đầy nắng xanh, ta cùng bước đi chẳng lo sợ chi
|
| Cho em, cho em
|
| Mong chờ phút giây, phút giây
|
| Nhớ anh, nhớ ánh mắt cười
|
| Nhớ từng ngón tay đan siết chặt nhau
|
| Cho em, cho em
|
| Quên hết đi bao ngày xanh xao, lao đao với đời
|
| O-o-o-o-o-o-oh
|
| Và rồi em đã biết
|
| Người mình chờ mong bấy lâu
|
| O-o-o-o-o-o-oh
|
| Vì em được tìm thấy em
|
| Vì em được là chính em khi yêu anh
|
| Em không còn mơ về những phút bình yên, phút thản nhiên
|
| Một mình giữa bao la giờ không có anh
|
| Con đường vẫn xanh
|
| Không còn nhớ anh và thức giấc từng đêm
|
| Cho em quên mau những ngày chúng ta có nhau
|
| Lặng yên, em chỉ lặng yên
|
| Dẫu rằng biết đây tình anh vẫn đầy vơi
|
| Cho em quên mau
|
| Những lúc đôi ta cùng lang thang, rong chơi với đời
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Và rồi em đã quên
|
| Người mình từng nói rất yêu
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Vì em chẳng còn luyến lưu
|
| Vì em chẳng còn khát khao khi yêu anh
|
| Biết anh vẫn còn yêu và biết anh vẫn còn mong
|
| Nhưng mà trái tim đôi lần bỏ quên
|
| Em hờ hững hoang mang chẳng thấy lối về
|
| Lắng nghe tim mình gọi tên
|
| Đi tìm chính em của những ngày đầu tiên
|
| Vẫn là bóng anh nơi một tình yêu
|
| Chân thành với em, mong em quay về nơi ấy
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Và rồi em đã quên
|
| Người mình từng nói rất yêu
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Vì em chẳng còn luyến lưu
|
| Vì em chẳng còn khát khao khi yêu anh
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Và rồi em đã quên
|
| Người mình từng nói rất yêu
|
| O-o-o-o-o-o-o-oh
|
| Vì em được tìm thấy em
|
| Vì em được là chính em khi yêu anh, khi yêu anh
|
| Vì em được tìm thấy em khi yêu anh |